QUÁN TÍNH
Hôm nay đi uống rượu ở Can Lộc.
Vừa nâng chén, chợt một ông lão nói rất to:
- Những đứa chưa ngủ được với vợ
người khác, là những đứa con trai bất hạnh nhất trên đời.
Cả bàn tiệc ngạc nhiên nhìn lại,
ông lão thủng thẳng nói tiếp:
- Vì gần như chắc chắn, đó là
những đứa bị mẹ mình bỏ rơi.
Mọi người cười ồ. Đúng quá, mẹ
là vợ của bố, thì cũng vợ người khác chứ sao. Tại sao không ai nghĩ đến mẹ nhỉ.
Hóa ra, nghĩ bậy là quán tính
của mọi người.
TỘI NGHIỆP
Cứ xong một buổi thi, là ông bảo
vệ lại đi nhặt kì hết các mẩu phao. Riêng buổi sau cùng, ông lại bỏ lơ công
việc đó. Một người hỏi:
- Quét dọn không phải là việc
của ông. Chắc ông sợ ảnh hưởng tiếng tăm của nhà trường ư?
Ông thủng thẳng:
- Không, tôi chỉ lo cho các cháu
học sinh. Năm ngoái, có mấy cháu, nhặt phao của môn thi trước, chép vào bài của
môn thi sau. Tội nghiệp!
AI GIÀU
Quê mình có quan niệm, hễ lợp
xong nhà mà mưa, thì chủ nhân giàu to.
Sau mấy ngày nắng nóng, hôm nay
trời trở mát, và đến chiều thì đổ mưa to. Vừa kết thúc kì thi TN, ông trời cho
mưa xuống, chắc chắn có người sẽ giàu to.
Nhưng ai là chủ nhân của kì thi
đây?
Tất nhiên không phải học sinh,
vì các em là đối tượng bị canh coi trong kì thi. Có lý nào, chủ nhân lại bị săm
soi.
Cũng không phải các thầy cô giám
thị. Vì họ cũng miễn cưỡng tham dự, và cũng bị quản rất chặt.
Càng không phải là phụ huynh. Vì
kì thi chỉ có thể làm cho họ nghèo thêm mà thôi.
Vậy chắc chủ nhân của kì thi là
các sếp to của giáo dục chăng. Nhưng họ, thì cần gì có thi mới giàu?
Vậy quan niệm gặp mưa thì giàu,
không thể áp dụng vào thi cử được.
Vẽ chuyện!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét