LẠI KỸ NĂNG
Báo Tuổi trẻ online đưa tin: “Từ 2010, Sở GD-ĐT Quảng Ngãi, làm
chủ đầu tư xây dựng 24 công trình nước sạch, nhà vệ sinh với tổng kinh phí đầu
tư hơn 12,27 tỉ đồng.”
Báo viết: “Nhà vệ sinh giá thấp nhất là 300 triệu đồng và cao
nhất gần 750 triệu đồng, trung bình mỗi khu nhà vệ sinh ở các trường trên 510
triệu đồng. Cao nhất là khu nhà vệ sinh Trường tiểu học Bình Chánh 749 triệu
đồng, Trường THPT Vạn Tường hơn 688 triệu đồng, Trường THPT Phạm Kiệt hơn 632
triệu đồng, Trường THPT số 2 Mộ Đức hơn 628 triệu đồng, Trường tiểu học Long
Sơn hơn 598 triệu đồng...”
Giá thành như vậy,
nhưng chất lượng đều cùng một kiểu: “Như nhà VS Trường THCS Long Hiệp, khu tiểu
nam có bốn ngăn và khu tiểu nữ cũng xây ba bệ ngồi trống huơ trống hoác...Vệ
sinh xong, phải múc nước dội”.
Mấy cậu học trò trường mình, đọc xong, cãi nhau chí chóe. Một
cậu bảo:
- Rõ ràng là họ ăn gần hết. Mấy cái hố ẻ ni, cũng kiểu như hố
ẻ của trường ta. Mà nghe đâu, trường ta xây chỉ có mô trăm triệu.
Cậu kia bĩu môi:
- Tất nhiên là họ ăn rồi, nhưng không phải là các thầy cô ăn
mô. Mà Sở GD ăn đấy, Sở GD là chủ đầu tư mà.
Cậu thứ ba có vẻ thông thạo:
- Bố tau bảo, món ni không ai ăn được một chắc. Sở cũng phải
chia cho Bộ, rồi chia cho các ban ngành liên quan. Mỗi nơi ăn một phần.
Ông bảo vệ trường nghe to tiếng, chạy lại can:
- Thôi các cháu đừng cãi nhau. Thời buổi ni, ai có chức quyền
nỏ ăn. Mấy cái hố ẻ ni, họ có ăn hơi quá đáng thật. Nhưng món ni người lớn ăn,
con nít chưa ăn được mô, đừng xía vô.
Mình đứng đằng xa, nghe hết câu chuyện ăn hố ẻ, lấy làm ngạc
nhiên. Trời ơi, chuyện “dạy kỹ nămg sống” của Bộ GD vẫn hô hào, là ở đây chơ ở
mô nữa!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét