Thứ Hai, 10 tháng 6, 2013

CHẾT LÀ CÙNG

CHẾT LÀ CÙNG
Sáng nay mình đi hỏi thăm anh Trung. Anh vừa điều trị tại BV Bạch Mai về. Anh kể: Hai tuần trước, đột nhiên đau ngực, đến BV Hương Sơn siêu âm. Bác sĩ bảo, có u vùng gan, giới thiệu đi BV Hà Tĩnh.
Ở BV Hà Tĩnh, các bác sĩ chẩn đoán bị áp xe gan, và khẳng định sẽ chữa khỏi. Anh Trung không yên tâm, xin được chuyển đi BV Bạch Mai.
Xin mãi không được. anh Trung bảo:
- Nếu thế tôi xin ra viện.
- Bác có thẻ BH, lại có huân huy chương, được miễn tiền chữa toàn phần, chẳng lẽ lại đi chữa ngoài?
- Không có giấy giới thiệu, tôi sẽ không đi, tôi chỉ về nhà thôi.
- Về nhà rồi làm sao
- Thì, về nhà rồi... chết là cùng.
Nghe thế, ông bác sĩ ngẩn người ra. Hồi sau, ông ta viết giấy, cho anh Trung chuyển đi Bạch Mai.
Bạch Mai chẩn đoán anh bị ung thư gan. Ngay sau đó, các bác sĩ tiến hành mổ nội soi, bơm thuốc cô lập khối u. Và hiện nay, tình hình tiến triển rất khả quan. Ra về, anh Trung bắt tay mình, cười:
- Có chi thầy, chết là cùng!
Mình tin, anh Trung sẽ khỏi bệnh.

2.
Anh bạn mình nói:
- Cách chữa ung thư mới, không thắt mạch máu dẫn đến nuôi khối u nữa. Mà bơm hóa chất vào khối u, hóa chất chảy ngược lên. Hóa chất này, giống như xi măng, cứng lại rất nhanh, bịt kín mạch máu nuôi khối u.
Mình đùa:
- Nên chống tham những bằng cách này. Trị từ dây mơ rễ má quan tham trị ngược. Trị hết vùng tế bào ác, đến vùng tế bào lành mới dừng lại.
Anh bạn bảo:
- Không được, nếu thế thuốc sẽ lên não à!



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét