KIỀM CHẾ
Thằng bạn mình vào loại cấp to,
có súng lục dắt hông. Hắn đọc chuyện trên face của mình, thường chê:
- Đồ dân ngu khu đen, thiếu kiềm
chế.
Mình hỏi:
- Thế nào gọi là kiềm chế?
Hắn giảng:
- Ví như tau đi mô về, thấy vợ
đang nằm với giai, nếu rút súng “pằng” phát, thì hậu quả ra sao?. Phải rút
súng, và không bắn, thế gọi là kiềm chế!
Mình nói:
- Thế chưa gọi là giỏi. Phải rút
súng rồi nói: “Anh chị cứ tiếp tục”, thì mới giỏi!
Hắn cười:
- Hiểu bài rồi đó. Thế gọi là
tau kiềm chế giỏi. Còn thằng tê, nếu hắn có gan tiếp tục mần được, thì hắn là kiềm
chế siêu giỏi.
Hắn cười tràng dài, khoái chí
với cách diễn tả một vấn đề “nhạy cảm” thành một vấn đề rất “tình cảm”. Mình
điên tiết bảo:
- Một thằng đứng coi, một thằng
mần tiếp thì có gì mà giỏi.
Hắn trợn mắt:
- Giải thích đi.
- Thì thằng nớ cũng chưa giỏi
bằng chó. Vì khi chó lẹo chắc, xỏ đòn gánh vô gánh, chúng vẫn tiếp tê mà.
Mình nói xong bỏ chạy liền, hắn
mà thiếu kiềm chế thì khốn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét