CHUYỆN KẺ TRỘM
TRỘM TỪ TRÊN NÓC XUỐNG
Sáng qua, thầy Trần Đình Đạt từ Hà Nội điện về. Nhà thầy ở ngoài đó, vừa
bị trộm đột nhập. Lũ kẻ trộm cậy tum trên tầng 3, chui xuống vét sạch máy tính,
điện thoại, ví tiền cùng một số đồ đạc khác, ung dung lấy chìa khóa trên bàn,
mở cửa nhà, rồi mở cổng chuồn mất tăm.
Mấy chú công an phường được mời
đến, đã giải thích với thầy Đạt:
- May cho thầy và mấy đứa cháu,
là ngủ say không biết gì. Nếu tỉnh dậy, nhìn rõ mặt bọn chúng, thì chưa chắc đã
toàn mạng.
Có chú còn răn:
- Không phải như nhà quê của
thầy, trộm ở thủ đô toàn từ trên xuống. Thầy nhìn quanh mà xem, nhà nào cùng
kín như cái lồng. Ai cũng lo đề phòng tứ phía, quên mất phía trên....
Kể xong chuyện mất của, thầy Đạt
còn bực tức nói thêm:
- Chúng lấy của dân về làm giàu
chứ có phải vì đói rách chi mô, toàn chọn thứ đắt tiền. Mả cha cái bọn trộm từ
trên nóc xuống!
Mình không biết an ủi, đành chửi
theo:
- Mả cha bọn trộm đứng nóc.
.
CHUYỆN TRỘM NGÀY, BÒ VÀ THẦY
GIÁO.
Hôm nay, nghe mấy chuyện trộm
ngày. Mà toàn liên quan đến bò hay thầy giáo.
Tháng trước, anh S. ở Sơn Phúc
mất một con bò giữa ban ngày. Thằng kẻ trộm thản nhiên mở chạc mũi con bò của
anh đang cần phía sau đồi, dắt lên cái lồng sau xe lôi, rồi nổ máy chạy thẳng.
Sau đó ít ngày, bọn kẻ trộm dở
chiêu cũ, bắt luôn bốn con bò ở xã bên cạnh. Chùng đỗ xe ô tô giữa bãi trống,
lần lượt dắt những con bò đang cần, hay buộc ở gần đó, lùa lên xe rồi biến mất
tiêu. Có người nhìn thấy, nhưng không phải là chủ nuôi, nên họ tưởng là chuyện
mua bán bò.
Bò khác hẳn loài vật khác, như chó
mèo, lợn gà... , chúng ngoan ngoãn theo người lạ, chẳng kêu la hay chống lại.
Rồi lại chuyện trộm ngày vào nhà.
Thầy L., nhà ở Sơn Ph., nhưng dạy
ở Sơn Thọ. Buổi sáng hôm đó, thầy cô đến trường, bà mẹ coi nhà. Một thanh niên đến,
xưng là bạn thầy L., hỏi mua chè xanh. Cùng bà mẹ ra vườn, “bạn con” chỉ vào
một luống chè đẹp nhất, xin mua cả. Khi bà mẹ đang lúi húi cắt chè, thì thằng
bợm đó ung dung vào nhà, buộc chiếc ti vi mới vào sau xe máy, khoác thêm bộ vét
mới của thầy L., rồi dông một mạch.
Tuần trước, chủ cửa hàng điện máy
ở thị trấn, nhận được một cú điện thoại. Một người xưng tên thầy Hiệu trưởng
trường THCS gần đó, bảo: “Nhà trường đang “làm trường chuẩn”, cần mười cái quạt
tường loại tốt. Lát sau, một người tự xưng là thầy giáo, thừa lệnh HT đến chở
quạt. Anh ta buộc bảy cái quạt vào xe, nhờ chị chủ tiệm làm hóa đơn và bảo theo
anh ta đến trường nhận tiền. Nhân tiện, anh ta nhờ chị chở ba cây quạt còn lại.
Đến cổng trường, lấy cớ quên điện thoại, anh ta quay xe và cùng bảy cái quạt lặn
mất tăm.
Không hiểu vì sao, bọn trộm ngày
lại hay kết với bò và thầy giáo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét