Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013

CHUYỆN “BẠO LỰC HỌC ĐƯỜNG”

CHUYỆN “BẠO LỰC HỌC ĐƯỜNG”
Sáng qua, nhân tiết chào cờ đầu tuần, Đoàn trường tổ chức sinh hoạt ngoài trời, với chủ đề “Tuổi trẻ THPT Hương Sơn, nói không với bạo lực học đường”. Mình được mời làm cố vấn, bình luận và cho điểm các câu trả lời của học sinh.
Bàn thêm về cách phòng chống bạo lực trong nhà trường, mình nói:
- Bạo lực, giống như lửa cháy, còn nhà trường là rừng cây. Vậy bạo lực trong nhà trường, giống như những đám cháy rừng. Nếu không biết phòng chống, rừng cây sẽ bị thiêu trụi.
Để bảo vệ rừng cây trước các đám cháy, cần làm tốt ba bước. Đó là phòng cháy, chữa cháy và khắc phục hậu quả. Phòng cháy thì cần loại bỏ hết các nguy cơ cháy, bỏ hết cành khô và không châm lửa tùy tiện. Chữa cháy thì cần có phương pháp, cần kịp thời, cần iên quyết và khôn khéo. Khắc phục hậu quả lại cần dọn sạch tàn dư, cần trồng mới và đề phòng các đám cháy mới.
Ngoài ra, việc phòng chữa cháy là việc của toàn dân, nên nhất thiết phải được cấp báo, tránh tình trạng “xử lý nội bộ” các đám cháy.
Cuối buổi, cô giáo TT, tếu táo trêu mình:
- Thầy so sánh rất chí lý. Vì em chả thấy đám cháy rừng hay chuyện bạo lực học đường nào, xảy ra trong mùa bão lũ cả.
Mình trêu lại:
- Em nói đúng. Nhưng mùa mưa lũ, rừng cây ứ nước, lại phải đề phòng cây to cây nhỏ ôm nhau, rồi cùng trượt xuống nằm chung dưới khe. Mà cái mối nguy này, cũng gần giống chuyện bạo lực đấy.
Cô bé vặn:
- Giống chuyện bạo lực trong trường chỗ nào?
Mình trả lời:
- Không giống chuyện “bạo lực học đường” thật. Nhưng chả lẽ, nó không giống chuyện “bạo dục học gường” hay sao?!