Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013

NGƯỜI QUAN TRỌNG NHẤT

NGƯỜI QUAN TRỌNG NHẤT
Hai tuần trước, cậu Phước 11A2 dùng điện thoại của Đạt, chơi điện tử trong tiết học. Mình thu điện thoại, bảo vài tuần sau sẽ xem xét việc trả lại.
Sáng nay mình gọi cậu Đạt:
- Thầy định sáng nay sẽ trả điện thoại cho em. Nhưng chiều qua, có một người rất quan trọng với em, gọi điện cho thầy yêu cầu khoan hẵng trả. Em có đoán ra, người gọi điện đó là ai không?
Thấy Đạt lắc đầu, mình hỏi cả lớp:
- Các em thử đoán, người rất quan trọng với bạn Đạt, vừa gọi điện cho thầy là ai nào?
Mấy cô câu lao nhao:
- Người yêu, người yêu của bạn Đạt ạ!
Mình lắc đầu, mấy người khác tranh nhau:
- Thầy chủ nhiệm a!
- Bí thư đoàn ạ !
- Thầy hiệu trưởng ạ!
Mĩnh vẫn lắc đầu. Chợt một giọng cất lên từ cuối lớp:
- Bác Hồ ạ!
Cả lớp ồ lên phản đối. Rồi cậu lớp trưởng đứng dậy, lễ phép:
- Bọn em đoán không ra ạ!

Mình ngạc nhiên thật sự. Vì người gọi điện cho mình, chính là ông bố của Đạt.

Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2013

CHUYỆN NGŨ TỬ TƯ

CHUYỆN NGŨ TỬ TƯ
Ngũ Tử Tư, còn gọi là Ngũ Viên, là tướng hộ quốc của nước Ngô. Ngũ Viên cầm quân đánh bại kẻ thù truyền kiếp của nước Ngô là Việt vương Câu Tiễn. Nhưng sau khi thắng lợi, vua Ngô Phù Sai lại không tin dùng Ngũ Viên.
Phù Sai phong cho Bá Hi làm thái tể. Bá Hi là một kẻ tiểu nhân tham lam, luôn tìm cách dèm pha Ngũ Viên. Vì vậy, Phù Sai không nghe theo những lời can gián của Ngũ Viên.
Câu Tiễn bại trận, bèn dùng khổ nhục kế. Hắn cho cận thần đến xin hòa hiếu, hai nước kết làm anh em. Lại đưa vàng bạc tơ lụa, gái đẹp dâng lên vua Ngô và tể tướng Bá Hi. Ngũ Viên can ngăn, khuyên Phù Sai: nước Việt là cái bệnh trong gan trong ruột. Phù Sai không nghe Ngũ Viên,. Từ đó, vua tôi nước Ngô chìm đắm trong xa hoa hưởng lạc. Măc bọn gian thần và gián điệp của giặc phá mục ruỗng dất nước. Chẳng mấy chốc, nước Ngô thắng trận trở thành hèn yếu. Dân tình sống điêu linh, ruộng vườn xơ xác, phòng bị trễ tràng.
Ngũ Viên bèn đưa cái chết ra can gián, nhưng vua Ngô vẫn không nghe. Ngũ Viên bèn tự sát. Trước khi chết, ông bảo người nhà:
- Hãy chôn ta đầu ải Nhạn quan, và hãy móc mắt ta treo lên thật cao!
Người nhà ngạc nhiên, ông giải thích:
- Để ta thấy rõ, khi bọn giặc truyền kiếp tràn vào tiêu diệt nước Ngô.
 Người dân nước Ngô xót thương Ngũ Tử Tư vô cùng. Họ lập đền thờ ông trên sông Giang, gọi là Tư Sơn.
Hơn 10 năm sau, (vào năm 473 TCN), đại sự đúng như lời tiên đoán của Ngũ Tử Tư. Vua Câu Tiễn trở mặt, dẫn đại quân, vượt ải Nhạn quan, tấn công nước Ngô. Chiến sự chưa đầy một năm, nước Ngô hoàn toàn bị tiêu diệt.


Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013

CHUYỆN ĐẠI HỘI

CHUYỆN ĐẠI HỘI
Thứ bảy trước, cô bí thư xin cho lớp nghỉ tiết sinh hoạt, để đại hội chi đoàn. Nếu không, sẽ không kịp nhân sự cho ĐH Đoàn trường vào tuần sau.   Mình bảo:
- Một tiết sinh hoạt có lẽ không kịp, để thầy xin BGH nghỉ tiết công nghệ để các em làm cho chu đáo.
Cô bí thư hồ hởi, cắt cử mọi người sửa soạn.
Lát sau, mình đến lớp, thấy mấy cô cậu đang chí chóe tranh nhau thứ gì đó. Nhìn kỹ, hóa ra họ tranh bim bim và nước ngọt vừa mua về. Mình hỏi:
- Chuẩn bị xong chưa?
Cô bí thư dõng dạc:
- Xong lâu rồi ạ?
Mình hỏi tiếp:
- Viết báo cáo tổng kết chưa?
Cô bí thư hơi lúng túng:
- Ơ..chưa ạ!
- Viết phương hướng hoạt động, với các bản tham luận chưa?
- Cũng chưa ạ!
Mình ngạc nhiên:
- Thế có cờ, có hoa, có hương trình ĐH chưa?
Cô bí thư lí nhí:
- Em tưởng....
- Vậy em bảo chuẩn bị xong, là xong cái gì?
- Dạ mua đủ bim bim và nước giải khát ạ!
- Trời đất....
Thế là mình lại phải đứng ra, hướng dẫn từ A đến Z. May, quá trưa ĐH cũng “thành công tốt đẹp”.

Mấy hôm sau, mình kể chuyện này với một phụ huynh. Ông ta vốn là một cựu cán bộ tuyên huấn. Nghe xong, ông ta bảo:
- Thầy vẽ chuyện. Bọn trẻ làm thế, có thể là phù hợp. Các cháu ít tiền, thì ăn bim bim và nước ngọt là đúng rồi. Thực chất các kiểu ĐH chỉ là diễn thôi mà. Nội dung chính của các ĐH thì cũng là liên hoan. Vì vậy các em chỉ lo chuyện ăn uống là hợp lý, thầy đừng phàn nàn nữa.
Mình nghe xong, tá hỏa tam tinh. Quả thật là, bó tay.com!