NGƯỜI QUAN TRỌNG NHẤT
Hai tuần trước, cậu Phước 11A2
dùng điện thoại của Đạt, chơi điện tử trong tiết học. Mình thu điện thoại, bảo
vài tuần sau sẽ xem xét việc trả lại.
Sáng nay mình gọi cậu Đạt:
- Thầy định sáng nay sẽ trả điện
thoại cho em. Nhưng chiều qua, có một người rất quan trọng với em, gọi điện cho
thầy yêu cầu khoan hẵng trả. Em có đoán ra, người gọi điện đó là ai không?
Thấy Đạt lắc đầu, mình hỏi cả
lớp:
- Các em thử đoán, người rất quan
trọng với bạn Đạt, vừa gọi điện cho thầy là ai nào?
Mấy cô câu lao nhao:
- Người yêu, người yêu của bạn
Đạt ạ!
Mình lắc đầu, mấy người khác
tranh nhau:
- Thầy chủ nhiệm a!
- Bí thư đoàn ạ !
- Thầy hiệu trưởng ạ!
Mĩnh vẫn lắc đầu. Chợt một giọng
cất lên từ cuối lớp:
- Bác Hồ ạ!
Cả lớp ồ lên phản đối. Rồi cậu
lớp trưởng đứng dậy, lễ phép:
- Bọn em đoán không ra ạ!
Mình ngạc nhiên thật sự. Vì người
gọi điện cho mình, chính là ông bố của Đạt.